Trang

Chủ Nhật, 9 tháng 6, 2013

CẬU BÉ THÔNG MINH.

CẬU BÉ THÔNG MINH.

Vào một ngày, thủ lĩnh của Rome cho gửi một sứ giả tới thành phố Baghdad với ba lời thử thách dành cho người Muslim. Khi vị sứ giả tới đó, ông ta thông báo cho vị thủ trưởng biết rằng ông ta có ba câu hỏi thử thách dành cho những người Muslim. Vị thủ trưởng đã cho mời gọi tất cả những học giả lúc bấy giờ trong vùng lại để trả lời câu hỏi thách đố của vị sứ. Vị sứ bước lên bục cao và dõng dạt nói: “Ta đến đây với ba câu hỏi. Nếu các ngươi trả lời được, thì các ngươi sẽ được chúng ta ban thưởng những tài sản hết sức to lớn mà chúng ta đã mang nó từ Rome tới đây. Hãy lắng nghe ba câu hỏi đây:

1. Cái gì có trước Allah?
2. Allah hướng mặt về đâu?
3. Allah đang làm gì vào lúc này?

Hầu như tất cả mọi người đều im lặng, những học giả lúc đó cũng đứng tỉnh bơ. Bỗng dưng ở giữa đám đông có một ông bố đang tìm kiếm đứa con trẻ tuổi của ông ta, cậu ta nói rằng, “Thưa cha! Con sẽ trả lời câu hỏi của ông ta và cho ông ta một điều thật bất ngờ!” Rồi cậu bé gặp vị thủ lãnh để xin phép được trả lời câu hỏi, và ông ta đồng ý cho cậu bé trả lời.

Vị sứ giả lên mặt và làm bộ nghiêm nghị, nhắc lại câu hỏi một lần nữa, “Cái gì có trước Allah?”
Cậu bé hỏi ngược lại ông ta rằng, “Thưa ngài, ngài có biết đếm không?”
Vị sứ đáp: “Dĩ nhiên rồi”
“Vậy thì hãy đếm ngược từ mười đến một đi,” cậu bé bảo, rồi vị Sứ bắt đầu đếm mười, chín, tám…. hai, một. Rồi ông ta ngừng lại.
Cậu bé hỏi tiếp: “Vậy thì số gì trước “một”?
“Chẳng có gì trước số một” vị sứ đáp.
“Vậy thì, nếu không có gì trước số “một”, thì tại sao ngài còn muốn được biết cái gì có trước đấng chỉ “Một”, đấng Tuyệt đối, Đấng Vĩnh cửu, Đấng vĩnh viễn, Đấng Đầu tiên, đấng cuối cùng, Đấng Minh bạch, Đấng Bí ẩn?” cậu bé đáp

Vị sứ tỏ ra rất ngạc nhiên trước câu trả lời của cậu bé và ông không thể nào nói gì thêm. Vì thế, ông hỏi tiếp, “Vậy thì bây giờ cho ta biết, Allah hướng mặt về đâu?”
“Hãy mang lại đây một cây nến và đốt nó lên”, rồi cậu bé bảo tiếp “Bây giờ hãy cho tôi biết hướng mà ngọn nến đang hướng về là đâu?”
“Khi ngọn nến vừa mới sáng, nó chiếu ra cả bốn hướng Đông, Tây, Nam, Bắc. Nó không chỉ chiếu một hướng thôi” vị sứ đáp.
Bỗng dưng cậu bé oà khóc lên và bảo, “Ông không thể biết được ánh sáng này đi về hướng nào thế thì tại sao ông lại bắt chúng tôi trả lời Allah hướng về hướng nào? Vì Ngài là ánh sáng cho cả trời và đất. Ánh sáng trên cả ánh sáng, Allah hướng về mọi nơi vào mọi thời điểm.”
Vị sứ cùng những người Rome đi cùng với ông ta vô cùng sửng sốt và kinh ngạc trước câu trả lời như thế của một cậu bé mà họ không thể nào tranh luận được.

Rồi vị sứ lại vội vã đưa ra câu thách đố cuối cùng, nhưng trước khi ông ta đưa ra câu hỏi, cậu bé nhanh nhảu nói:
“Xin ngài đợi một tí! Ngài là người đã đưa ra các câu hỏi và tôi đã trả lời. Thật không công bằng khi ông đứng trên đó và tôi phải đứng dưới này, đáng lẽ ông phải xuống chỗ tôi và đứng, còn tôi thì lên đứng ở chỗ của ông mới phải, để cho câu trả lời được mọi người nghe thật rõ cũng giống như khi ông đưa ra câu hỏi vậy.”
Điều này nghe cũng có vẻ hợp lý, vì thế vị sứ bước xuống và cậu bé bước lên bục cao. Rồi vị sứ đọc to câu hỏi của ông ta, “Hãy cho ta biết, Allah đang làm gì vào lúc này?”
Cậu bé dõng dạ trả lời: “Vào lúc này, Allah thấy có một kẻ ở trên bục cao vào là một kẻ nói dối, và ông ta sỉ nhục Islam, vì thế Ngài đưa ông ta xuống dưới thấp. Và cho những ai tin tưởng vào Allah, Ngài nâng người đó lên cao và xác nhận sự thật. Mỗi ngày, ngài ban cho cả vũ trụ năng lượng (Surah 55:29)”

Vị sứ cùng đoàn tuỳ tùng của ông ta không còn gì để nói và phải trở về Rome trong sự thất bại. Và rồi cậu bé này trở thành một trong những học giả nổi tiếng nhất của Islam. Allah, Đấng Vĩ Đại đã ban ân phước cho cậu ta với trí khôn và kiến thức của tôn giáo. Tên cậu ta là Abu Hanifah và ngày nay chúng ta được biết bởi tên gọi là imam-e-Adham, một vị học giả và cũng là một vị imam lớn trong Islam.

(cung cấp bởi một bạn từ facebook)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét